Em đừng buồn những chiều
tím sương pha
Dốc Mộng Cầm đứng nhìn
ra biển lặng
Nghe miên man tình đọng
dưới trăng ngà.
Cù lao xanh thương chiều
em đứng đợi
Sóng lưng trời vỗ mạng
mái thuyến trôi
Gió Tuy Phước ru hồn ai
man mác
Nắng Gành Ráng gieo
bình minh ửng thắm
Chiều Khu Hai dào dạt
sóng biển xa
Kỷ niệm xưa anh giữ
hoài em nhé
Đâu hửng hờ như ngày
tháng đi qua.
Em đừng trách đừng hờn
buồn anh nhé
Mai anh về bao mộng đẹp
nở hoa
Chúng mình sẽ lên thăm
"Hàn Mặc Tử"
Ngắm trăng rơi dưới
bóng liễu là đà.
Thơ Nguyễn Duy Phương 23.09.2015
No comments:
Post a Comment