THÁNG TƯ - MÙA VUI LẠI
VỀ
[…] Đêm nay hắn không
tài nào chợp được mắt. Trong đầu hắn lởn vởn những ý nghĩ mông lung. Không gian
yên ắng quá... Người hắn đang chập chờn, như nửa tỉnh nửa mơ. Xa xa như văng vẳng
tiếng trống tum “bùm… bum… bùm… bum...” Tiếng trống rõ dần, rõ dần như đưa hắn
ngược về lễ hội tháng tư - Lễ hội cầu ngư, nghinh ông Nam Hải ở quê hương miền
Trung xa lắc.
Hắn thấy hắn đang mặc bộ
đồ bá trạo múa nghinh ông. Bộ đồ không vừa lắm nhưng rất đẹp, có đủ sắc màu,
vàng, xanh, trắng, đỏ… thật ngượng ngùng nhưng cũng thật hãnh diện. Người hắn cứ
lâng lâng trong câu hát í, a...
“Ơn ông, công nặng
nghĩa dày... a... í... a...
Giữa dòng nghịch thủy...
a... í... a...”
Tiếng hò mơn man như điệu
chèo khoan nhặt:
“Hò… hò… là hò quá
linh…”
“Hò… hò… là hò quá
linh...”
Những đèn nến lung linh
huyền ảo hòa quyện trong khoảng sân chính điện bé nhỏ. Ngôi lăng tự quê nhà trở
nên lộng lẫy, nghiêm trang hơn bao giờ. Hắn nghe tiếng trống chầu từ những đêm
hát bội, âm vang trầm hùng nghe sướng tai nhưng chẳng hiểu gì mấy. Hắn nhớ mãi
tiếng ngân của mấy anh đào hát: Ứ, ự… như ta đây là… Những ký ức như cắm rể sâu
vào xương tủy hắn.
Này những lá cờ ngũ sắc
đang cuộn mình trong gió. Từng bức chướng, bức rèm thêu rồng thêu phụng với đủ
màu đỏ, vàng, kim tuyến. Đôi dòng chữ Tàu giát vàng trên trần chính điện bay phấp
phới trong làn gió quyện mùi khói bánh chả nướng,… có cả hương nước mía thơm ngậy,
mùi cây trái đặc trưng của xoài, nhãn, cốc, ổi, đào (điều),… nghe mà thấy ứa nước
bọt. Người người qua lại lại qua chật kín cả con đường dẫn vào lăng ông Nam Hải.
Vài câu đối trên cổng
lăng và trên ngôi miếu nhỏ đã úa màu thời gian. Nhưng nay chúng lại dậy lên mùi
vôi mới quét. Này chiếc trống đại, trống con, cái chiên, chiếc kèn, bộ gõ,…
ngân vang, réo rắt như gọi mời du khách thập phương và thúc giục bước chân những
người con xa quê lâu ngày.
Hắn nghịch ngợm nhẩm lại
câu hát ngày xưa hay trêu ông hàng xóm:
“Con cua hai càng,
Ông Cò Làn đánh trống
bum bum…”
oOo
… Xuống mau lên, mau
lên, sắp bơi đua rồi.
Ba chiếc thuyền rồng lướt
phăng phăng trên mặt sông, tiếng hò reo như dậy sóng. Cố lên… cố lên. Bơi mạnh
lên. Sâu dầm xuống… bơi hết sức đi anh em ơi. Còn một dòng cuối… Bơi đi…
Hàng ngàn đôi mắt hồi họp
dõi theo ba con rồng gỗ đang “bay”. Mặt sông yên ắng bỗng huyên náo khác thường.
Mặt nước bắn lên tung tóe - dòng sông đã bị đánh thức sau kì ngủ đông dài hạn.
Chiếc cầu cảng trở nên chật chội bởi hàng trăm người cổ vũ. Những chiếc dầm bơi
trắng phau chìa ra hai bên như hàng trăm chân rồng mới mọc từ đêm qua. Cuộc đua
đang hồi quyết liệt, gay cấn. Cả ba thuyền đang xo kè nhau, ai cũng muốn bứt
lên giành lợi thế, để xua thuyền theo dòng nước lên. Những hồi trống giục liên
hồi…
Cố lên… cố lên. Cuốc
đi, cuốc đi. Sâu dầm xuống. Bơi đi anh em ơi… Không khí căng đến đỉnh điểm tựa
như chiếc dây đàn sẽ đứt vì… một chiếc lá khẽ rơi.
Trong lúc cao trào, bỗng
nghe một tiếng cạch, soạt... một chiếc dầm trên thuyền Quang Đông bất ngờ bị
gãy làm đôi… Cả đám đông cổ động nhốn nháo, nhiều tiếng xuýt xoa, tiếng vỗ đùi
bập bập tỏ rõ sự tiếc nuối,… Đứng trông từ xa thì chẳng biết rõ chiếc dầm gãy
là của tay bơi nào. Lập tức, một tay đua ngồi giữa thuyền đã nhường dầm cho anh
này. Hàng trăm người cổ vũ đã không còn giữ được bình tĩnh. Các trai làng được
dịp phấn khích, thỏa chí thúc giục, hò la... Khuôn mặt những thiếu nữ thêm ửng
hồng trong nắng sớm. Mọi âm thanh sống động khiến cuộc đua càng giục giã…
Ba thuyền như cùng cua
cọc tiêu cuối cùng trước khi băng một dạo nữa là cán đích. Đây là dạo cuối trên
quãng đường ba dòng sáu dạo. Cả đám đông trố mắt ngạc nhiên khi thuyền Quang
Đông có cú cua rất “ngọt”, mọi người trầm trồ, thán phục cho người đang giữ tay
lái… không nhiều người nhận ra đó là anh Sáu Cơ - người chỉ quen với việc đổ dầu
cho các ghe thuyền… Rồng Quang Đông đang ôm sát cọc tiêu giữa.
Bên thuyền Quang Trung,
người giữ tay lái là Cồ - chàng trai ngày ngày đưa đò qua dòng sông Đề Gi-Vĩnh
Lợi. Hết sức bình tĩnh, Cồ bẻ ngoặt, rồi nhả lái, rồi ngoặt, rồi nhả, cánh tay
phải lẹ làng, thoăn thoắt..., còn cánh tay trái thì liên tục nhấp tới, nhấp tới
theo nhịp nhoài người...
Thuyền Quang Trung ôm
tròn cọc tiêu,… nhưng hơi tiếc cho Cồ, ở vòng cua này, một chút hồi hộp đã khiến
anh bẻ lỏng tay lái nên vòng cua bị lơi hơn một sải tay… Các chàng trai Quang
Trung ra sức cắm sâu dầm, cố móc cho thuyền ôm tròn cọc tiêu bên trong cùng.
Trong khi đó, thuyền
Quang Đông đang chuyển mình quằng quại vì vòng cua có phần gắt tay. Thuyền cố cựa
quậy hòng thoát khỏi lực hút, lực kéo của những tên “thủy thần” xấu bụng. Các
chàng ngư phủ Quang Đông lại ra sức sải dầm, ra sức móc… tiếng trống trận giữ
nhịp trên tay anh Năm Tín càng thúc mạnh, tiếng hò la: dô ta, dô ta không ngớt.
Rồng Quang Đông quặn mình kêu răng rắc, sức ép ghê gớm từ bọn thủy quái như muốn
bẻ đôi chiến thuyền. Chiến thuyền nghiêng hẳn qua bên mạn trái. Thuyền đang muốn
lật úp. Đột ngột... thuyền trở mình. Dần lấy lại thăng bằng rồi bắt được trớn,
thuyền lướt lên vun vút... Lên rồi! Lên rồi! Bơi đi, bơi đi… anh em ơi… hay lắm,
tài lắm… Tiếng hò reo vang dậy một góc trời.
Thuyền Quang Tây lẳng lặng
bứt lên. Họ cố kìm nén cảm xúc, như chẳng dám mất sức vì những tiếng hò reo…
Thuyền Quang Đông đã lướt nhanh hơn, vượt trên hai thuyền bạn chừng năm mét…
Dòng nước lên đang đẩy thuyền đi nhanh hơn. Tiếng hò hét lại inh ỏi, trống thúc
càng mạnh, càng khẩn. Tất cả đang hồi hộp mong chờ người chiến thắng. Mấy chiếc
ghe lớn đang neo ngoài khơi nghiêng hẳn qua một bên, như sắp lật úp, be thuyền
khẽ chạm mép nước bởi lượng người bất ngờ ùa qua một bên vì mãi mê cổ vũ. Hàng
trăm người đứng trên cầu cảng bấn loạn, giành chen lên phía trước, cố nhét mình
vào những khoảng trống nhỏ hẹp để tận mắt chứng kiến giây phút đăng quang…
Mọi sức lực từ những
ngư phủ bung ra cho cú đánh quyết định. Hai con rồng Quang Trung, Quang Tây vẫn
xo kè nhau cố bám theo rồng chiến Quang Đông. Không ai chịu thua ai… tất cả ra
sức bơi, ra sức hì hục, dô ta, dô ta,… Ba chú rồng đang “bay” về đích, đôi lúc
rồng Quang Trung như muốn vượt lên. Rồng Quang Tây có dấu hiệu đuối sức, muốn tụt
lại… Thuyền Quang Đông đã gần kề cọc tiêu.
Thuyền Quang Trung quyết
đuổi theo thuyền Quang Đông. Những chiếc dầm cắm sâu hết cở, bọt nước bắn tung
tóe khắp nơi, mồ hôi ướt sũng chiếc áo thun chật chội. Tiếng trống thúc mạnh từ
tay anh Sáu Tuấn. Anh cố nhoài người lên phía trước theo mỗi nhịp trống, thân
hình béo tròn được dịp lắc lư như con lắc lò xo. Các chiến thuyền trông mờ ảo…
bởi làn nước bốc lên theo những nhịp buông dầm. Sóng lăn mạnh từ hai bên mạn
thuyền làm chao đảo những thuyền thúng, thuyền con… đang bơi theo cổ vũ.
Sóng đập mạnh vào cầu cảng
tựa hồ sắp có cơn bão lớn. Từng mãng lưng ngư binh gồng lên, bành ra hết cở như
cổ mãng xà đang vồ con mồi. Đôi chân họ căng cứng, run lên bần bật. Những cơ
tay nổi xòng xọc như muốn văng ra ngoài. Nhiều chàng trai không còn ngồi mà đứng
hẳn dậy để bơi. Tiếng hò hét rung trời… đội hình bắt đầu có sự chệch choạc, mạnh
ai người nấy bơi. Các chàng trai Quang Trung không muốn họ mãi là kẻ về nhì.
… Nhưng Quang Trung đã
về chậm một giây!
Chiếc cờ đích đã nằm
trong tay đội Quang Đông. Cổ động viên Quang Trung hết sức tiếc nuối cho đội
nhà. Nhiều người thở phào nhẹ nhõm vì Quang Đông đã may mắn chiến thắng nhờ cú
cua “ngọt lịm” của tay lái Sáu Cơ. Bọn con trai, con gái không ngại ngần rủ
nhau nhảy ùm xuống sông… gọi là tắm xả xui, ăn mừng chiến thắng...
Theo Phước Tĩnh - HĐH Đề Gi
Ảnh: Freedom/Dzân Đề Gi |
No comments:
Post a Comment