Góc phố thân quen giờ
bỗng hóa xa mù
Chân ngại bước trên lối
mòn tri kỷ
Đêm hoang hoải trải lòng khung cửa nhớ
Gió thoảng đưa hương
ngày cũ rã rời
Nghe kỷ niệm vỡ òa trong
tiếng nấc
Mảnh trăng kia xin hỏi
đã bao lần!
Thu khắc khoải nhường cảnh xưa vụn vỡ
Gió nghẹn ngào run rẩy
đón đông sang
Cả đất trời ngất ngư
dòng quặn thắt
Tâm sự cuộn trào tiếc
nuối bóng thời gian!
Kim Sơn Giang
No comments:
Post a Comment