Một khoảng trời thơ mộng biết bao nhiêu?
Đẹp làm sao những buổi chiều lộng gió!
Cuộc đời tôi, cô quạnh ở làng quê!
Với ruộng đồng, với bờ tre, ao cá.
Những buổi chiều, hoàng hôn về vội vã!
Cánh cò chiều, bay tất tả, cuối trời xa...
Hai tâm hồn, hai khoảng trời xa lạ!
Như cực Bắc Địa Cầu, xa thẳm với cực Nam
Hai cảnh trái ngang, đời trái ngược!
Gió đêm đông sẽ lạnh buốt hồn mình...
Trần Văn Đông
No comments:
Post a Comment