Thương con bìm bịp thẫn thờ kêu sương
Thân trai xa xứ bụi đường
Chiều vương khói bếp mà thương tím lòng
Cha già mỏi mắt chờ mong
Thời gian mẹ cõng lưng còng nét son
Bao năm lòng chẳng phai mòn
Thu sang vàng lá mỏng manh
Chồi non xanh biếc đầu cành gió lay
Cằn khô sỏi đá bao ngày
Thơm hương lúa trỗ nhẹ bay xóm làng
Đò xa thấp thoáng người sang
Trăng rơi đáy bể dịu dàng dáng em
Trăm năm chửa có buông rèm
Tựa bên khung cửa nhá nhem nỗi sầu
Bão lên gió ngược về đâu
Liêu xiêu mái lá giang đầu tóc mây
Lẻ đôi tiếng quốc gọi bầy
Bơ vơ ngọn sóng đong đầy nhớ thương
……
Quê ta lắm nỗi đoạn trường
Gió, mưa, bão, rét,…vô thường ngàn năm
PMT
No comments:
Post a Comment