Giờ gặp lại em, tuổi dậy thì
Tiên nữ thiên đình hoàn tục giới!
Cho người thiên hạ phải tình si?
Càng thương, càng lụy, càng thương bi
Khoảng cách hai ta ở những gì?
Hàng dậu mồng tơi trong tiềm thức,
Giàu sang, nghèo khổ... phải nghĩ suy
Giờ đây, lòng đã vướng tơ vương!
Nhỏ lớn lên, càng thấy dễ thương
Lao xao, mối hỏi người đưa đón
Có người nào đó... nhỏ tơ vương?
Em nhé! Giờ đây anh xin ngỏ:
Em ơi! Xin tặng nhánh hoa hồng!
Nắng chiều tà, hoàng hôn đã phủ
Có người đứng lặng... giữa thinh không!
Trần Văn Đông
No comments:
Post a Comment