Bỗng nghe tiếng nấc vỡ oà ngàn năm.
Tìm đâu lại được dấu nằm,
Chỉ nghe bóng dáng xa xăm hiện về.
Dặm ngàn cách mấy sơn khê,
Trùng khơi xa ngái ai về mà mong!
Nhọn cao, nhọn thấp chập chùng.
Ôm con đứng đợi chồng về.
Năm năm, tháng tháng... suối khe tuôn dòng.
Nhưng nào đâu thấy mặt chồng.
Tin đi gởi lá, nhờ dòng suối đưa.
Tự bao giờ tới bây giờ,
Mấy ngàn năm lẻ sao chưa tin về!
Bà kiêng trinh, vẹn câu thề,
Đem thân hóa đá, đợi chờ đinh ninh.
Nghìn thu, hậu thế bi tình,
Đồi xa, mây trắng bồng bềnh dáng ai?
Thẳm sâu cùng tận cõi người,
Thủy chung chắt sẽ có ngày đoàn viên.
Nguyễn Bá Hương
Hay lắm! Anh có thể cho biết đường lên Đá Vọng Phu theo lối nào?
ReplyDelete