Bài mới

Wednesday, May 4, 2016

Bài thơ: Về với biển quê hương (Sinh Hoang)

Con gái Hoài Nhơn

VỀ VỚI BIỂN QUÊ HƯƠNG


Anh đưa em về ngắm biển chiều hôm
Nghe từng ngn sóng dạt dào mơn bờ cát
Nhạc phi lao rì rào ngân tiếng hát
Nắng chiều buông biển lấp lánh ánh vàng

Anh đưa em về tìm lại thuở mơ hoang
Cùng chạy nhảy trước biển xanh bát ngát
Được đắm mình trong làn nước mát
Kìa những cánh buồm thấp thoáng xa xa


Vỏ ốc vỏ sò vương mỗi bước chân qua
Tiếng em cười sao mà trong trẻo quá
Những vỏ ốc tươi rói màu biển cả
Sóng trùng dương đưa vào tận bãi bờ

Anh đưa em về tìm lại tháng ngày thơ
Hương biển mặn mòi thở đầy lồng ngực
Năm tháng xa biển nỗi nhớ nào ray rứt
Nhớ dã tràng chạy sóng buổi triều lên

Buổi thuyền về khoang đầy ắp cá tôm
Những nụ cười tươi trên khuôn mặt sạm
Ra khơi vào lộng cánh buồm nâu vượt sóng
Biển quê hương ơi ghi dấu cuộc đời!

Xa biển rồi nỗi nhớ mãi chơi vơi
Đêm thành phố nhớ ánh sao ngời sóng nước
Giữa bộn bề nhớ chiều hôm lướt thướt
Cánh hải âu lượn sóng gọi hoàng hôn

Anh đưa em về với biển quê hương
Được trở lại tháng ngày xưa thơ dại
Thấm đẫm tình quê nồng nàn lớn dậy
Quê hương ơi một thoáng đến vô cùng.


Sinh Hoang

No comments:

Post a Comment

Danh sách trang