Bài mới

Sunday, November 23, 2014

Quê Mình Bình Định, thơ Nguyễn Bá Vương Quan

Con gái Phù Cát
QUÊ MÌNH BÌNH ĐỊNH

Ai về ghé lại quê tôi
Bình Định non nước, trời mây 
hữu tình

Sông Côn nước chảy yên bình
Lại Giang tan hợp, La Tinh xuôi thuyền.


Bình Định con gái nên duyên
Đường roi ảo dịu, thế quyền vô song
Trai thời ngọa hổ tàng long
Sinh ra sẵn có võ trong tinh thần.

Bình Định quê của thi nhân
Bàn Thành Tứ Hữu xa gần điểm tên
Hẹn nhau đến hẹn lại lên
Chung ly Bầu Đá bỏ quên chuyện đời.

Nhạc Trịnh ai hiểu hết lời
Buồn như tháp cổ giữa trời hoàng hôn
Nẫu sống đẹp ở tâm hồn
Dẫu đau dẫu xót cũng chôn kín lòng.

Yêu người chỉ một ước mong
Có hình bóng thiếp ở trong tim chàng
Nâng ly dừa ngọt Tam Quan
Nhớ cô thôn nữ lòng tràn sức xuân.

Bài chòi, hát bội lẫy lừng
Ba câu vọng cổ đã từng sánh vai
Về thăm bán đảo Phương Mai
Hút hồn lữ khách chẳng ai muốn rời.

Gò Găng nón ngựa gọi mời
Vọng Phu gợi nhớ tích xưa đợi chồng
Hương thơm lúa trổ ngoài đồng
Hân hoang khúc hát chờ mong bạn hiền...

Nguyễn Bá Vương Quan, 2014

No comments:

Post a Comment

Danh sách trang