Muốn cầm tay em, em nói: ”Thâu nà!”
Gương mặt dị, hồng lên màu má đỏ
Chắc chắn đường Tâm có nhiều chỉ nhỏ
Nghiên cứu nhiều năm, anh quên hết sạch trơn
Trước con gái có đôi bàn tay đẹp
Những đầu ngón thon như là mũi viết
Chỉ một nụ cười cũng có người thương!
Với mái tóc dài em vẽ mùi hương
Cho hươu chạy vào rừng lạc mất
Với cái dáng lưng ong ngọt mật
Anh không uống bia sao cứ xỉn hoài
Anh ở phương Nam, ngày đã rất dài
Mà khi gặp em, thấy đời ngắn quá
Em giữ quê hương trong bàn tay lạ
Cho anh suốt đời giải mã tình yêu!
Hồ Ngạc Ngữ
No comments:
Post a Comment