Bài mới

Tuesday, May 5, 2015

Một thời, thơ Trần Văn Đông

Con gái Tây Sơn

MỘT THỜI


Anh một thời để chỏm,
Em một thời đuôi gà.
Hàng me trèo mê mải,
Giật mình, trống trường xa.

Em một thời để nhớ!
Anh một thời ra đi!
Giọt chia ly đọng lại,
Đượm buồn trên khóe mi.

Một thời... và... một thời
Tròn khuyết vầng trăng trôi...
Ngõ nhà em vẫn thế!
Giờ vẳng tiếng ru hời...

Trần Văn Đông
(Trích Trăng Trường Thi - NXB Đà Nẵng)


No comments:

Post a Comment

Danh sách trang