Bấy lâu không viết thơ tình
Trời mưa trút nước giật mình nhớ em
Trời mưa trút nước giật mình nhớ em
Giọt mưa thánh thót, bên thềm
Thời gian thắm thoát, thoi đưa...
Sân trường đỏ, những trận mưa, mùa hè.
...Trời xanh rộn rã tiếng ve
Tôi và em đứng, lòng nghe bồi hồi
Dòng sông có khúc chia đôi
Hai ta ở giữa cuộc đời lạc nhau
Bây giờ em ở nơi đâu?
Nhìn trong mưa, có thấy màu phượng rơi?
Trần Văn Đông
(Trích Tấm Lòng Nhà Giáo - NXB Giáo Dục)

No comments:
Post a Comment