Vầng trăng ai bán bên rèm liễu tơ
Yêu em anh hóa dại khờ
Thi nhân thiên cổ ngẩn ngơ đi tìm
…
Hỏi trăng nhiêu tuổi…
Hết bao nhiêu tiền…?
…
Anh mua nét ngọc làn duyên
Những đêm trời tối để riêng cho mình
Chiếu chăn gói giữ thật xinh
Vo tròn nhung nhớ duyên tình đôi ta
Mộng du ra đứng hàng ba
Chờ trăng mười sáu đẫy đà em sang
Tang tình tang tính tình tang
Cung tơ lỗi nhịp ôm đàn đứt dây
Trăng lên mỏm núi đã đầy
Góp gom thương nhớ vào mây si tình
Bao chiều em mãi lặng thinh
Giận anh đếm bước một mình lối mưa
Yêu em biết mấy cho vừa
Tại đôi tay trắng sao đưa em về
Mẹ cha mắng chửi u mê
Nên em chối bỏ ước thề vườn xưa
Trăng tròn theo nhịp võng đưa
Xuống lên lên xuống em chưa muốn chồng
Hẹn em cuối ngả ba sông
Chờ trăng đổ bóng tang bồng cùng nhau
Gió về ngang những cửa sau
Biết em tôi đã niềm đau vun đầy
Tình rơi vương vãi đâu đây
Khói sương se lạnh hao gầy ước mơ
Đợi nhau cho đến bao giờ
Hương yêu đã chín bến bờ uyên ương
Trời cao không rủ lòng thương
Xua trăng mười bảy đoạn trường mây đen
Xe hoa từng chiếc lạ quen
Rước đôi mắt đỏ lệ hoen cay nồng
Mong em về với nhà chồng
Trăng anh đã bán lòng không nhớ gì
Đường nhung trải gấm em đi
Nhẹ đôi gót nhỏ xuân thì phôi pha
"Trăm năm trong cõi người ta"
Một ngày cũng nghĩa dù xa cách lòng
Thôi đừng nhớ nữa đừng mong!
Thời gian sẽ vỡ những dòng thơ anh
…
Vườn xưa lấm tấm tấm thu vàng
Tôi không mua nổi trăng tan mất rồi…
PMT
No comments:
Post a Comment