Khúc ruột
quê tôi lũ gầm lên giận dữ
Nửa vách
nghèo ngâm nhũng nước đêm qua
Lạnh tanh
hương khói, thương di ảnh ông bà
Cha đem xuống
chặm khô lòng vẫn ướt
Mẹ nhìn Cha
lặng từng hơi thở ngược
Bữa cơm chiều
còn nửa bát chia lưng
Đói khổ xưa
nay cuộc sống đã từng
Tin lũ tuôn
về, nhèm ướt cả trời quê
Em lội theo
anh gỡ từng con cá ngoài đê
Mò vớt cua
tôm trên mầm mạ trắng đồng
Bên bết
bùn…nhão quánh chiều không
Bồ khô thóc
biết mùa sau không có gặt
Phiên chợ
chiều nhóm người không đủ mặt
Hàng quán
thưa đổi chát tạm qua ngày
Trường lớp dột
che con chữ run tay
Thương tiếng
giảng lẫn tiếng mưa hiên lạnh
Tháng Mười Một,
bão, lũ…cây cỏ chẳng còn xanh
Lo tiếng
pháo nổ nhanh….
Mai đào
không dám đón….
Trông cái Tết
nghèo thương thương lắm quê ơi...!!!
Xuân Phương
No comments:
Post a Comment