Ta yêu em, yêu lắm Bình Định ơi
Yêu câu hát bài chòi từ những năm kháng chiến
Yêu bãi cát dọc dài vương ra mép biển
Từ Tam Quan đến chân núi Cù Mông.
Yêu những chiều quê mây ráng đỏ hồng
Em quảy gánh lúa về lắc lư đôi bím tóc
Yêu con đường làng thời còn đi học
Tà áo dài nghiêng nón trắng Gò Găng.
Ta yêu em từ năm tháng khó khăn
Tem phiếu thịt rau ở cửa hàng cấp ba Tuy Phước
Mùa mưa đến những cánh đồng ngập nước
Mình đợi xuồng cùng qua bến sông Kôn.
Ta yêu em từ thuở tâm hồn
Còn trong vắt như nước hồ Núi Một
Vẫn chờ nhau đến ngày Mùng Năm tết
Về Tây Sơn xem lễ hội Đống Đa.
Ta yêu em chân chất thật thà
Như người Quy Nhơn yêu thơ Hàn Mặc Tử
Dẫu sóng gió ngoài khơi cuồng điên giận dữ
Tháp Đôi muôn đời vẫn in bóng giữa ngàn sao.
Ta yêu em từ mảnh đất vùng cao
Cùng Vĩnh Thạnh, Vân Canh ghé qua An Lão
Mưa tháng Tám đổ xô từng cơn bão
Mình lại quay về Phù Mỹ với Hoài Nhơn.
Ta yêu em từ sóng lúa xanh rờn
Vụ Đông Xuân trên cánh đồng Phù Cát
Những bông lúa óng vàng nặng hạt
Dọc con đường xem đám cưới rước cô dâu.
Ta yêu em từ tiếng trống chầu
Ai thúc giữa sân Đình đêm hát bộ
Đến An Nhơn, cổng thành xưa cổ
Xem vở tuồng “Sơn Hậu” thật là hay.
Ta yêu em từ ấy đến nay
Đất võ, trời văn… quê hương mình đó
Dẫu phía trước còn nhiều gian khó
Hãy vững vàng lên nhé… Bình Định ơi…
Hòa Phan

No comments:
Post a Comment