Những người
lớn tuổi ở H.Tây Sơn (Bình Định) thường hay kể chuyện về hai thầy trò ông Ba
Đề, Từ Thứ.
Trả học phí
bằng thuốc phiện
Ông Đặng
Mộng Huỳnh (78 tuổi, thôn Mỹ Thuận, xã Tây Bình, H.Tây Sơn) kể lại thời Pháp
thuộc ông Ba Đề ở An Nhơn (nay là TX.An Nhơn, Bình Định) nổi tiếng giỏi võ,
thường đi chơi khắp vùng và có rất nhiều học trò, nhưng ông cũng hay nghiện ngập.
Ông chỉ nhận dạy cho những học trò là con nhà giàu có và học phí thường trả là
thuốc phiện. “Cha tôi kể rằng, mỗi lần dạy võ tại nhà ông nội tôi là ông Xã Bút
(tên thật là Đặng Bút), ông Ba Đề thường chỉ dạy rất nhiệt tình, hiền hậu nên
học trò rất thương. Lắm khi đang chỉ bảo học trò ngoài sân, ông lại bỏ ngang
vào nhà chơi bàn đèn “lấy tinh thần” rồi ra dạy tiếp. Hồi đó, ông nội tôi phải
qua tận làng An Thái, nơi người Tàu sinh sống, mới mua được thuốc phiện cho
thầy”, ông Huỳnh kể.
Trong số các học trò của
Ba Đề có hai người tham gia băng trộm. Một đêm, hai anh học trò này tham gia vụ
trộm tại một nhà giàu ở làng Kiên Mỹ (thị trấn Phú Phong, H.Tây Sơn) thì bị chủ
nhà và những người dân trong làng phát hiện, đuổi đánh. Ông Ba Đề đang ở chơi
tại nhà một môn đệ gần đó nghe tin có đánh nhau bèn đến xem thì thấy học trò bị
đánh liền xông vào giải vây. Người, gậy gộc, dao rựa, giáo mác vây xung quanh
nhưng ông Ba Đề dùng tay dạt cả ra, vừa đánh vừa lui, mở đường thoát thân. “Ông
Ba Đề vừa đánh vừa lui đến suối Bà Trung ở làng Kiên Long (nay thuộc xã Bình
Thành, H.Tây Sơn) thì nhảy qua suối nhưng lại vấp lỗ đào dế nên ngã chúi xuống
và dính ngay mũi tên vào người. Chưa kịp đứng lên thì lại bị đánh liên tiếp mấy
gậy vào người, Ba Đề chết tại chỗ. Nghe đồn người bắn tên là một trong số học
trò của Ba Đề, nhưng lúc đó không nhận ra thầy của mình” ông Huỳnh kể.
Đánh gãy chân ngựa quý của chánh tổng
Theo ông
Huỳnh, ông Xã Bút cũng giống thầy Ba Đề, thân thủ nhẹ nhàng, đánh roi, quyền
đều giỏi. Làng Mỹ Thuận lưu truyền câu chuyện này: Ông Chánh Du, Chánh tổng ở
làng Phú Xuân, có con ngựa ô rất to lớn, chạy nhanh. Ngoài chủ nhân ra, những
người khác lại gần đều bị con ngựa này đá văng ra ngoài… Nhiều người rất ghét
nhưng phần thì sợ bị ngựa đá, phần sợ uy chủ nhân của nó nên không dám động
tay, động chân. Một lần, ông Chánh Du đến chơi ở làng Mỹ Thuận, cột ngựa ngoài
sân đình. Thanh niên trong làng biết con ngựa này hung dữ, thách đố nhau lại
gần nhưng không ai dám.
Ông Xã Bút
tiến lại gần, con ngựa liền hí vang, chồm lên rồi dùng hai chân sau đá vào
người. Nhanh như chớp, ông Bút tránh đòn rồi dùng hai tay đánh vào chân ngựa
khiến ngựa bị què. Nghe tiếng ngựa hí, ông Chánh Du chạy ra thấy ngựa yêu bị
què rất tức giận, bắt đền. Ông Xã Bút nói là do ngựa đá người trước, nhiều
người cùng làm chứng nên ông Chánh Du không làm gì được.
Nổi tiếng
hơn cả trong số các học trò của ông Ba Đề là ông Từ Thứ ở làng Trường Định (nay
thuộc xã Bình Hòa, H.Tây Sơn). Từ Thứ được mọi người nhắc đến nhiều là vì thầy
võ cho ông Đoàn Phong ở làng Mỹ Yên và chuyện đá văng Cả Nhượng.
Cả Nhượng
là một phú hộ ở Cà Đáo, tự nhận là đệ nhất võ lâm cao thủ H.Bình Khê. Cả Nhượng
nuôi nhiều thầy võ để giương oai, không xem ai ra gì, hay chửi bới, đánh đập
những người không vừa ý mình. Một hôm, Cả Nhượng dẫn bộ hạ là hai võ sư đi ăn
giỗ ở thôn Trường Định. Ăn giỗ xong, mọi người đang uống nước, trò chuyện thì
Cả Nhượng lên tiếng: “Chà, lâu nay nghe danh Từ Thứ là học trò ruột của Ba Đề,
võ nghệ cũng khá. Nhân có mặt hôm nay, xin được chứng kiến một vài thế. Có sẵn
hai vị võ sư là người nhà của tôi, xin chỉ giáo”. Từ Thứ trả lời: “Thưa Cả, học
võ mục đích là để phòng thân giữ mình, chớ đâu phải để giao đấu với nhau cho
vui. Xin Cả miễn cho”.
Cả Nhượng
nổi nóng, dùng hai tay chụp lấy cái ống nhổ trầu bằng đồng đập xuống đầu Từ
Thứ. Đang ngồi xếp bằng, Từ Thứ ngã người né tránh, rồi dùng ngay thế Đạo Thiết
Mã vừa nằm ngửa vừa đá quét một cái. Cả Nhượng dính đòn văng từ phản ngựa vọt
ra khỏi cửa, lộn ba vòng rồi nằm thẳng cẳng ngoài sân. Hai võ sư đi theo sợ
quá, vội vã chạy ra cõng học trò chạy mất.
Hoàng Trọng (TNO)

No comments:
Post a Comment