(sự tích)
Tiếng Bánh Ít
nhưng phải nào ít bánh
Mà ít ai
nói được khác bao người
Bạn biết không,
đám giỗ ở quê tôi,
Ai ra về
cũng được đôi, ba cái
Gởi cho cháu,
Chuyện kể rằng
một hôm kia hiếm thấy
Có chàng trai,
mẹ già, vợ dại, con chíu chiu
đến ăn mày
nhà phú hộ sang giàu
"Sao sáo gặp đàng cày"
anh mừng rỡ
Ăn mày xong,
anh thưa ông phú hộ:
Nhà con nghèo
đắp đổi bữa không no.
Mẹ con già
bụng đói, lạnh co ro
Xin cho bánh
dâng mẹ già bóng xế
Ông phú hộ
rưng rưng đôi dòng lệ
- Chưa thấy ai
Thật hiếm có trên đời!
Ông cho chàng
cả cơm, cá, bánh, xôi...
...Và từ đó...
Bánh có tên BÁNH ÍT
Nguyễn Bá Hương
No comments:
Post a Comment