Ta đi đi giữa đại ngàn
Đâu đây suối hát ngập tràn ngất ngây
Bỗng nghe hương đất, hương cây
Tiếng con chim nhỏ lạc bầy kêu sương
Trong hơi lá rụng ngập đường
Êm êm chân bước người thương đi về
Chập chùng mấy lối sơn khê
Nhẹ nhàng chú sóc mải mê chuyền cành
Ta say say giữa ngàn xanh
Gió mơn man nhẹ ru nhành lá lay
Bướm vàng mấy cặp đùa bay
Chao chao cánh mỏng lung lay nắng vàng
Ta đi đi giữa đại ngàn
Núi đồi dường chuyển mùa sang nẳng nhàu
Tiếng ai hát Lỷ Thương nhau
Phải duyên người hỡi hãy mau tìm về
Ai người lỡ nặng tình quê
Nhớ chăng tiểng hẹn, câu thề lứa
đôi
Thuỷ chung lời dễ quên lời
Ngàn năm bền chặt như cây đại ngàn
Nguyễn Bá Hương
No comments:
Post a Comment