Bến My Lăng vẫn ngủ yên nằm đó
Ông lái còn để gió lén mơn râu?
Bờ my nghiêng như nửa mảnh trăng sầu
Chàng kỵ mã vó câu đang đứng đợi
Tiếng gọi đò đâu đây còn réo gọi
Dòng sông trăng chới với lượn lờ trôi
Ông lái buồn nhìn dòng nước giang
đầu
Hồn lãng đãng nghe đâu mà, hỡi khách
Đêm yên quá, con đò chen lau lách
Tiếng gọi hồn non nước vọng ngàn năm
Lệ rơi vàng mờ ngập cả dòng trăng
Gieo áo não suốt đôi bờ thương nhớ
My Lăng ơi ai về thăm bỡ ngỡ
Bến còn đây, Người ở tận đâu rồi?
Tiếng gọi đò theo dòng nước êm trôi
Nghe vang vọng như ngậm ngùi luyến
tiếc
Cõi ngàn năm, Người đi vào sông nước
Đâu dễ gì quên được "Bến My
lăng"
Vẫn còn đây đò ngủ giữa dòng trăng
Ông lái để gió mơn râu len lén!
(Kính dâng hương hồn nhà thơ Yến Lan
nhân kỷ niệm một trăm năm ngày sinh nhà thơ)
Nguyễn Bá Hương
No comments:
Post a Comment